CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_13

Chương 32: Thông Điệp Kẹo Mút


 Sáng ra , Nhân triệu tập tất cả mọi người . Cả đám hết sức ngạc nhiên vì Đại tỉ của VampireDark vẫn còn sống .

- Ân , tụi tao cứ tưởng mày chết rồi chứ - nó và nhỏ nhào vào ôm Ân

- Tao cũng tưởng tao chết rồi ấy chứ - Ân cười nói

- Mà sao mày sống được sau khi rơi xuống vực vậy ? - nó thắc mắc

- Nghe tao kể nè ... bla ....bla .....bla - Ân kể lại sự tình cho cả đám nghe

- Nhất Nam đâu ? - Ân vô tình hỏi tới hắn . Thật ra trong lúc cả đám trong nhà kho Ân biết hết nhưng đang theo dõi nửa chừng thì phải đi giải quyết một số chuyện nên ko biết chuyện gì xảy ra sau đó

- Trời ơi , mày nhắc tới Nam chi vậy ? - nhỏ bịt miệng Ân lại

- Tao ko sao - nó cười . Nhưng sâu trong nụ cười đó vẫn ẩn chứa một nỗi buồn

- Chuyện gì vậy ? - Ân thì thầm hỏi Nhân

- Chuyện là ... bla .... bla .... bla - Nhân kể cho Ân nghe

- Hừ ba con rắn độc đó đúng là ... - Ân nhíu mày

- À , mọi người cứ nói chuyện nhé , mình ra đây một chút - nó gượng cười nói

- À , khoan , hôm nay tao về mày có muốn đi ăn kem ko ? - Ân cố níu nó lại

- Ừ , cũng được - nó gật đầu

Tới quán kem . Hai nhỏ bạn thân nó thì tính cách vẫn ko thay đổi . Nhưng riêng nó từ hôm đó mỗi khi đi ăn kem , ko kêu nhiều như lúc có hắn đi cùng . Mà chỉ kêu ít .

- Cho em một li coca và một cây kẹo mút coca - nó nói nhẹ nhàng

Trong lúc nó chờ đưa kem qua thì nó vô tình nhìn thấy một người đàn ông mặc bộ đồ từ trên xuống dưới đen hết . Cái mắt kính cũng đen . Cái mũ cũng đen . Nhưng mũ của ông ta kéo xuống quá nó ko nhìn thấy được khuôn mặt . Chỉ thấy được vài sợi tóc mái màu xanh dương và đôi khuyên tai màu bạc . Khuyên tai màu bạc ? Mái tóc xanh dương ? Ko phải là những gì nó thấy trong bóng đen tối qua sao ? Nó khẽ nhíu mày .

- Anh dùng gì ạ ? - một cô nhân viên hỏi người đàn ông đó

- Kẹo mút coca - giọng nói lạnh như chưa bao giờ được nó quen thuộc vang lên từ miệng người đàn ông đó . Cái cách nói chuyện rất giống hắn . Đều đều từ trên xuống dưới . Ko cao cũng ko thấp . Ông ta cũng thích kẹo mút coca sao ?

- Ko , ko thể là anh ấy được - nó nghĩ

- Băng , mày sao vậy ? - nhỏ hỏi

- Hả ? - nó giật mình

- Tao kêu mày nãy giờ mấy tiếng rồi đó . Ăn kem đi - nhỏ nhíu mày nói

- Umk - nó gật đầu rồi ăn kem .

Mặc dù ăn kem nhưng đầu nó cứ nghĩ người đàn ông lạ và những ngày hắn dẫn nó đi ăn ở đây .

- Tụi mày về trước đi , tao ra đây một chút - nó nói rồi đi thẳng

- Con này , từ ngày mà Nam chết là chẳng bao giờ thấy mặt nó ở nhà . Toàn thấy ở công ti khi có việc quan trọng , còn tổ chức thì lâu lâu mới thấy còn ko có việc gì làm là ko biết nó ở đâu hết - nhỏ thấy buồn cho nó . Đương nhiên nhỏ là bạn thân của nó . Nó ko vui , sao nhỏ vui nổi ?

- Thôi mày , có lẽ nó chưa quên được Nhất Nam - Ân nói

Hai con nhỏ bạn thân nó nói đúng . Nó chưa quên được hắn . Ngày nào nó cũng tới ngọn đồi hạnh phúc cùng với cây kẹo mút ngậm trong miệng dù công việc nhiều thế nào . Như thường lệ hôm nay nó lại ra đây ngồi hóng mát . Nó bước đi ko chú ý . Cứ thế mà bước . Mắt vẫn nhìn thẳng , chân vẫn bước . Nhưng hồn thì ở tận đâu đâu

- Ui da - nó tông phải một người và té

- Ko có mắt nhìn đường ? - người kia lạnh lùng hỏi

- Câu này ... là câu Nhất Nam nói mình khi lần đầu tiên gặp nhau mà ? - nó ngạc nhiên

Nó đứng dậy nhìn lên . Là người đàn ông lúc nãy . Woa , ông ta cao bằng hắn luôn .

- Anh ko thấy tôi ? - nó đanh lại lạnh lùng

- Tôi cao hơn cô - người đàn ông kia nói lại còn lạnh hơn nó

Sao giống những câu mà hắn nói với nó trong lần đầu tiên nó va phải hắn vậy ?

- Thôi , ko cãi với ông nữa . Sao ông biết chỗ này ? - nó hỏi

- Đi vòng vòng rồi biết - người đàn ông

- Umk , ông ngồi đi - nó mời ông ta ngồi

Ông ta ko ngồi mà đi vòng vòng xem ngọn đồi . Dừng lại ngay chỗ Ken và Kin . Thường ngày , hễ có người lạ là Ken sẽ nhào vào cào cấu người đó nhưng sao hôm nay Ken lại để ông ta vuốt ve thế nhỉ ? Ông ta đi một vòng nữa và dừng lại cái cây mà hắn cùng nó chứng giám cho tình yêu của mình .

- N and B ? - ông ta thắc mắc

- Umk , chuyện lâu rồi - nó gật đầu , đôi mắt nhìn xa xăm

- B là tên cô còn N ? - ông ta hỏi rồi ngồi xuống kế bên nó và có một khoảng cách nhất định

- Đúng , B là tên tôi - Băng còn N ... - nó nói nửa chừng thì ko nói nữa vì chữ N có quá nhiều kỉ niệm đối với nó

- Cô ko nói cũng ko sao - ông ta nói

- Umk . Tại tôi ko muốn nhắc đến - nó gật đầu

- Sao ông lúc nào cũng che hết mặt mình vậy ? - nó hỏi . Thật sự nó chưa bao giờ thấy mặt ông ta

- Ko thích người ta nhìn mặt mình - ông ta lạnh lùng

- Tuỳ ông - nó lạnh giọng

- Vậy tôi về đây , tạm biệt - ông ta nói rồi đứng dậy đi về

Ông ta vừa bước ra gần xe thì nó thấy cây kẹo mút coca của ông ta để quên .

- Ông để quên kẹo mút kìa - nó nhắc

- Cho cô đấy - ông ta nói rồi lên xe phóng đi

Nó bóc kẹo ra ăn thì thấy một tờ giấy rơi ra .

- Cách đưa thư này giống anh ấy quá vậy ? - nó bỗng nhớ về hắn

Mở tờ giấy ra . Một dòng chữ hiện lên . Một dòng chữ rất giống hắn : " Hãy cẩn thận . Kẻ thù ở khắp mọi nơi . Còn có DeBay " .

- DeBay ? Phải rồi . Mình quên béng mất Debay . Nhưng sao mấy năm qua ko thấy động tĩnh gì ? - nó khẽ nhíu mày thắc mắc

Chương 33


 - Hello everyone - Lâm bước vào từ của của nhà nó

- Lâm hả ? Lâu rồi ko gặp - nó cười nói

- Umk , đi tìm hạnh phúc mới - Lâm cười

- Vậy kím ra chưa ? - nó hỏi

- Chưa , hì . Mà sao ko thấy Nam ? - Lâm nhắc đến hắn

- À , Băng ơi , mày ... - nhỏ tìm lí do để nó ko buồn nhưng chưa nói xong đã bị nó chặn lại

- Tao ko sao đâu . - nó khẽ cười

- Chuyện là .... - nhỏ kể cho Lâm nghe . Nghe xong Lâm buồn thay cho nó . Lâm thật sự đã hết yêu nó và chỉ xem nó như em gái mình .

- Tao có chuyện muốn nói - nó nói giọng nghiêm túc

- Chuyện gì ? - Ân lạnh giọng hỏi

- DeBay , chúng ta đã quên mất bang này . Hiện giờ DeBay đã bay lên top 10 bang mạnh nhất và đứng thứ nhất . Chỉ ko lâu nữa . DeBay sẽ lên tới top 10 tổ chức . - nó nói

- Vậy bây giờ sao ? - anh nó hỏi

- Lập kế hoạch , vào phòng họp đi - nó ra lệnh

Chưa đầy 5 phút sau mỗi người ở tổ chức nó đều tập trung tại phòng họp

- Vậy bây giờ chúng ta .... - nó đang giữa chừng thì cánh cửa phòng họp bật ra với một lực đá ko hề nhẹ . Người bước vào là người đàn ông bữa trước . Mọi người trong tổ chức của nó trừ cả đám dơ súng lên nhắm vào ông ta chuẩn bị bắn

- Khoan , ko bắn - nó lạnh lùng ra lệnh . Vừa dứt lời mọi người đều hạ súng và quay lại vị trí cũ

- Ông tới đây ? - nó hỏi lạnh lùng

- Họp chung - ông ta lạnh gấp mấy lần nó

- Bên nào ? - nhỏ hỏi

- Chống DeBay là được - ông ta nói

- Tên ? Tuổi ? - nó hỏi lạnh lùng , ngắn gọn

- 21 . Nam - ông ta nói . Nó bỗng giật mình khi nghe ông ta nói ông ta tên Nam . Ông ta có quá nhiều điểm giống hắn . Bây giờ tới cái tên cũng giống .

- Họ ... tên anh là gì ? - nó vẫn giữ được giọng lạnh lùng nhưng nó đã thay đổi cách xưng hô gọi ông ta là anh . Dù gì nó cũng nhỏ hơn anh ta một tuổi

- Nhất Nam ... - anh ta nói

- Ko thể nào - nó lắc đầu nghĩ

- Băng , bình tĩnh . Nhất Nam ... chết rồi . - Ân trấn an nó

- Tôi họ Trần - anh ta nói

- À , umk - nó khẽ gật đầu

- Họp được chưa ? - anh ta lạnh lùng hỏi

- Chúng ta bắt đầu vào họp ... - nó nói lạnh lùng

- Theo như ta biết thì DeBay do họ Bạch quản lí và đang là mối hiểm họa lớn cho chúng ta .... - nhỏ nói

- Lúc trước nhà họ Bạch đã ko có thiện cảm mấy với chúng ta . Và bây giờ họ đang âm mưu chiếm đoạt lấy tổ chức - Ân nói

- Mọi người biết phải làm gì ? - nó hỏi ngắn gọn

- VÂNG - mọi người trong tổ chức nó đồng thanh

- Tan họp . - nó lạnh lùng nói

- Băng , kì này sẽ có một chút khó khăn đấy - nhỏ lo lắng nói

- yên tâm , chỉ cần làm đúng theo kế hoạch - nó cười nói

- Nhưng tao nghĩ DeBay sẽ ko để mình thắng dễ dàng đâu - Ân nói

- Mày cứ yên .... - nói nửa chừng nó ngất đi

- Băng - mọi người lo lắng bế nó vào phòng .

30 phút sau bác sĩ đi ra từ phòng nó nói :

- Cô ấy ko sao . Chỉ bị sốt . Có lẽ làm việc quá sức và nhớ đến ai đó nên tích tụ căng thẳng và bị sốt thôi - bác sĩ bình tĩnh nói

- Nhớ đến ai đó ? - Nhân thắc mắc

- Còn ai nữa . Nhất Nam chứ ai - Ân nói

- Ko phải cậu đâu . Trong nhóm tụi tôi còn có một người tên Nhất Nam nữa . Mà họ Lí - Lâm giải thích cho anh ta nghe

- Vậy tôi về - anh ta lạnh lùng nói rồi bước thẳng ra cửa

Khoảng 11h00 đêm nó chợt tỉnh giấc . Ngồi dậy thấy đầu óc mình quay mòng mòng . Nó bước dậy đi tới ngọn đồi . Đang đi nửa chừng thì gặp một đám con trai ăn mặc chẳng đâu vào đâu . Nó thoáng nhìn thấy cũng biết người của bang nào .

- Cô em đi đâu thế ? - một tên nói

- Tránh ra - nó lạnh lùng nói . Nó ko biết có đánh lại ko vì đang bị sốt nên cơ thể rất yếu

- Ô hô , lên mặt à ? - tên đó định đánh nó nhưng bị một bóng đen đạp một cái bay vào cột điện khiến cây cột bị nứt một mảng ko hề nhỏ

- Thằng này , mày láo - một tên khác cùng đồng bọn xông lên . Chưa đầy ba giây cả lũ nằm cạp đất ăn hết

- Đi đâu ? - thì ra bóng đen đó là anh ta

- Ngọn đồi ở trên đỉnh thành phố . Đi một chút nữa là tới . Trên đường nhớ mua kẹo mút - nó nói rồi ngất đi

Anh ta cõng nó đi lên ngọn đồi . Trong lúc đang ngất . Nó cảm thấy cái gì đó thật ấm áp . Cảm giác này như lúc hắn cõng nó vậy . Tới nơi , nó dựa người vào gốc cây . Hai tay ôm Kin vuốt ve .

- Anh cho tôi thấy mặt anh được ko ? - nó hỏi

- Ko - anh ta thẳng thắn trả lời

- Vậy cũng ko sao - nó khẽ cười . Đây là lần đầu tiên nó ngồi trên đỉnh đồi hạnh phúc này với một người con trai ko phải hắn .

- Anh đã từng ... yêu ai chưa ? - nó buột miệng nói ra câu hỏi ấy

- Rồi - anh ta lạnh lùng

- Tôi cũng vậy . Nhưng sao người đó bỏ tôi ra đi mãi mãi . Ko bao giờ quay lại - nó nói . Nước mắt nó khẽ rơi

Nhìn thấy nó khóc . Tim một người khẽ nhói đau .



Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Insane